Trang chủ Deep Cut “Gọi Cho Tôi Nếu Bạn Lạc Lối” – Tyler có thật sự...

“Gọi Cho Tôi Nếu Bạn Lạc Lối” – Tyler có thật sự đi đúng hướng?

0
1552

Flower Boy (2017), album phòng thu thứ tư của Tyler – một trong những album yêu thích nhất của tôi, thứ được giới phê bình đánh giá là “hit-and-miss”. Hai năm sau đó là IGOR (2019), theo quan điểm góc nhìn của tôi, dự án này đã được truyền thông thổi phồng quá mức; vì với Tyler, anh là một trong những gương mặt nổi bật của giới mainstream (truyền thông chính thống) như rất nhiều rapper nổi tiếng khác; và việc người hâm mộ, những người yêu thích Tyler sẽ luôn khen ngợi mọi thứ anh ấy làm – mặc cho nó có thế nào đi chăng nữa. Vì vậy, với việc nhìn nhận, đi ngược lại phía đám đông – thì thường thứ tôi nhận lại sẽ là những ý kiến vô cùng tiêu cực từ người hâm mộ. 

Và mới đây nhất Tyler, the Creator đã cho lên kệ album thứ sáu của mình, “Call Me If You Get Lost” (Gọi Cho Tôi Nếu Bạn Lạc Lối), và câu hỏi được đặt ra ở đây là liệu nó có thực sự tốt hay không? – Vâng! chắc chắn sẽ có rất nhiều người hâm mộ và hầu hết các phương tiện truyền thông đại chúng sẽ tuyên bố đây là một trong những album AOTY của họ (album of the year) – nhưng theo tôi việc họ dành thời gian ca tụng anh ta chỉ ít nhất là cho đến khi một dự án mới của Kendrick được trình làng mà thôi (tôi không hề có ý thiếu tôn trọng Tyler, nhưng truyền thông xưa nay là vậy)

Vâng, “Call Me If You Get Lost” sẽ là một dự án mang chất lượng ngang tầm với “Flower Boy”, và tốt hơn khi so với “Igor” (mặc dù mọi người vẫn luôn so sánh album này với Igor). Với album lần này, tôi có cảm giác như Tyler đã đặt những sản phẩm trước đây của mình ở phía trước – nhìn vào đó – chắt lọc ra những thứ tốt nhất, hay nhất, và rồi kết hợp tất cả chúng lại với nhau – thứ cuối cùng chúng ta nhận được là đây, “Call Me If You Get Lost”, một dự án âm nhạc khá là tuyệt vời. 

Đó là một sự thật, Tyler đã dùng lại những giai điệu mạnh mẽ từ các album trước như “Goblin” và “Wolf”, từ đó kết hợp chúng với thứ âm thanh tinh nghịch của synth-funk, hay neo-soul nhẹ nhàng từ “Flower Boy” và “IGOR” để có thể tạo ra những hiệu ứng âm thanh vô cùng tươi mới

Tôi sẽ không nói đây là một dự án sáng tạo hay ý tưởng hay nhất mà Tyler từng thực hiện, vì lời khen đôi khi sẽ mang tác dụng ngược; nhưng điều đó cũng không thành vấn đề. Ở khâu production, album này đã được thực hiện một cách hoàn hảo, ấn tượng – bởi một mình Tyler (ngoại trừ “JUGGERNAUT”, ca khúc được đồng sản xuất bởi Pharrell). Tuy nhiên, nếu nhìn rộng hơn thì quá trình sản xuất tổng thể của “Call Me If You Get Lost” sẽ không ‘hoành tráng’, mà còn có phần nhẹ nhàng hơn so với những dự án trước đây của anh. Nhưng khi nhìn lại, thứ chúng ta nhận được ở đây sẽ là sự đa dạng; như một vài bangers Hip Hop xen kẽ với một số bài mang hương vị neo-soul/R&B mượt mà – điều này đôi khi có thể dẫn đến là một sự lộn xộn, nhưng với Tyler, anh ta đã làm rất tốt

Ngoài ra, không thể không nhắc đền phần trình diễn bằng ca từ của anh (một trong những yếu tố hạ gục những album trước là IGOR), tất nhiên đó là một điểm cộng nhé. Tyler vẫn ngày một phát triển khả năng, và trưởng thành hơn trong quá trình sáng tạo của mình, ngay cả khi thứ mà album này thiếu là cấu trúc – những câu chuyện gắn kết; thì những quan sát, suy nghĩ nội tâm và cách trình bày của Tyler (đặc biệt là trong bài hùng ca “WILSHIRE”) vẫn là những tác phẩm hay nhất mà anh từng chấp bút, ví dụ như “CORSO”, “WUSYANAME”, “HOT WIND BLOWS”, “RUNITUP”, “MANIFESTO”, “MASSA”, “JUGGERNAUT”“WILSHIRE” – tất cả đều ổn cho đến rất tuyệt

Nhưng không phải mọi thứ đều hoàn hảo. Đôi khi, album có vẻ hơi bị khúc khuỷu bởi R&B vibe, thêm nữa là nó có thể sẽ thành công hơn nếu không có một số “hip hop skit” (tiểu phẩm). Và ai còn nhớ DJ Drama không? với các bản mixtape đầy những màn ứng khẩu ‘tràn đầy năng lượng’ của mình? Well, thật không may cho Tyler, Drama vẫn thực hiện cái thói quen la hét / nói chuyện khó chịu đó của mình khá nhiều – mỗi single ở đây với DJ Drama sẽ tốt hơn đáng kể nếu không có anh ta. Tyler có thể sử dụng những trò hề của Drama trong phần intro hoặc outro, và chỉ có thế thôi.
Đây là những phàn nàn nhỏ, những thứ khiến tôi khó chịu về album này; nhưng nhìn chung “Call Me If You Get Lost” vẫn là một album hay, dự án có thể sánh ngang với “Flower Boy”

Well! Thật tốt khi một nghệ sĩ không bị ngủ quên trong chiến thắng bởi những lời khen vô vị. Tôi không biết mục tiêu của Tyler là gì; nhưng có vẻ anh đang đi đúng hướng – và Tyler vẫn có thể phát triển bản thân hơn nữa

Cuối cùng, còn một điều tôi rất thích ở Tyler là việc anh tôn vinh vị emcee quá cố của Wu Tang – Ol ‘Dirty Bastard với phần ảnh bìa như một phiên bản của “Return To The 36 Chambers (1995)”, album mang tầm kinh điển của ODB 

Theo đánh giá từ trang HHGA

0 BÌNH LUẬN

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây