More

    Sự mạo hiển, thỏa mãn bản thân liệu có mang lại sự thành công cho người nghệ sĩ?

    “Mấy thằng nhóc rap về tiền, rap về bạo lực
    Rap về bất công, khi chỉ đọc qua báo mực”

    – From the ghetto (B-Wine)

    Liệu mọi người có cảm thấy thỏa mãn với rap Việt hiện tại? Đối với tôi, ‘số đông’ rapper VN hiện nay khá là nhạt nhòa, nhất là về content, tiếp đến là flows style, ít nhất đó là theo cá nhân tôi. Đa số họ đều đi theo vòng lặp của những sự thành công trước đó, mà chớ hề có sự đột phá, họ sợ cái mới sẽ giết chết họ. Nội dung thì chỉ lẫn quẩn có bao nhiêu đó, ngược lại với một số artist đáng được chú ý nhiều hơn như B-Wine hoặc Fantom thì họ lại ít được chú ý. Thật sự thì tôi chỉ mới biết đến B-Wine trong vòng vài năm trở lại đây thôi, và Spider Man của cậu ấy khiến tôi , phải nói như thế nào nhỉ? “Ánh sáng chân lý, bừng bừng nắng hạ chói qua tim à”

    Đùa thôi. Nhưng thật sự nó quá hay, từ delivery, flows style cho đến lyrics cực kỳ, cực kỳ có chiều sâu, tôi đã nghe đi nghe lại rất là nhiều lần, bị mê hoặc mẹ cái kiểu flow vặn vẹo như ‘off kilter flows’ của MF DOOM, hình như ở Việt Nam rất hiếm hoặc có thể là không có ai đi kiểu flow này đúng k?

    Đó là sự sáng tạo của một artist, và với tôi hip-hop là cần phải có sự sáng tạo như thế, có thể lần đầu sẽ không hay lắm, nhưng nếu đối mặt với nó thì sẽ khác. Ở nước ngoài từng có rất nhiều huyền thoại đã từng cho ra những sản phẩm cực kỳ trash, chẳng hạng như Method Man của Võ Đang phái (WuTang clan), là album “Tical”.

    Theo như tôi: “Đây là 1 đĩa đươc coi là sản phẩm đầu tay đỉnh cao của nghệ sĩ đầu tiên trong Wu Tang clan ra đánh solo, nhưng lại khó nghe kinh dị, không hề hay, được vài bài tàm tạm. Nếu không biết nó từ Meth thì tôi nghĩ nó là trash mất”. Thật sự có đôi lúc người nghệ sĩ họ muốn làm để thoả mãn bản thân, họ muốn tạo một cái gì đó mới hơn. Và đương nhiên điều đầu tiên họ phải đối mặt là những lời chê bai rồi.

    Lấy thêm 1 ví dụ là Young MA, bài đầu tiên ra mắt đã trở thành hit, nhưng một thời gian sau thì sao? Lặng mất tăm. Còn gần đây là Lil Nas X, từ những single đầu tiên thì nó đã mang lại cho anh ta sự thành công vượt trội, nhưng thời gian sau này thế nào thì tôi không dám chắc chắn. Rap fans hiên nay chỉ so sánh trình độ qua view, qua cái nhiệt mà bài nhạc mang lại, dope tý là đươc. Họ luôn bỏ qua những ca khúc mà họ cho là khó nghe, khó hiểu để rồi cho nó là vô nghĩa

    Tôi đã từng nêu ra những khuyết điểm trong một số bài nhạc của một số nghệ sĩ hiện đang khá nổi, nhưng ngược lại, họ có vẻ như khá khó chịu đối với những thứ mà người khác phê bình. Có thể hiện tại nhạc bạn được nhiều người đón nhận đấy, bạn kiếm được rất nhiều tiền đấy, nhưng liệu theo thời gian fans có còn nhớ đến bạn hay không? Tư duy trong nhạc không tốt thì trước sau gì cũng sẽ bị đào thải, còn cái được gọi là nghệ thuật thì nó sẽ trường tồn, vậy thôi. Có thể nó ít view hơn bạn, nhưng nó sẽ sống lâu vãi ra.

    “Tao vẫn là con đom đóm, tụi nó cháy như bó đuốc
    Tao lập lòe cả cuộc đời, tụi nó đã tắt từ lâu”

    – 10 năm (Đen Vâu)

    Thêm cái nữa là mọi người có thấy rap Mỹ, đặc biệt là mấy ông lyrical da trắng hiện nay flow style cứ rập khuôn thế nào không? Tôi thì không bàn đến lyrics nhé, nhưng flow với cách delivery gằng giọng chữ cuối bars không khác Eminem. Thậm chí giống cả phần chất giọng. Có phải khi ai quá thần tượng idol của mình thì họ sẽ cố để copy hay không???? Hay chỉ là sự trùng hợp???

    Tomura
    Tomura
    Founder of Gangs World

    Bài viết gần đây

    Chủ đề liên quan

    BÌNH LUẬN

    Vui lòng nhập bình luận của bạn
    Vui lòng nhập tên của bạn ở đây