Hip Hop đã trải qua một chặng đường dài kể từ thời kỷ khởi nguyên vào khoảng những năm 1970. Chủ yếu được cho là bắt đầu ở Thành phố New York bởi một nhóm các nền văn hóa đa dạng, Hip Hop được biết đến với nhịp điệu vô cùng fresh do các DJ tạo ra, đi kèm với nó là những ca từ đặc trưng được sáng tạo bởi những cá nhân được gọi là Emcee hay sau này là những Rapper
Sau hơn nữa thế kỷ hình thành, Hip Hop, một nền văn hóa, theo nhiều cách, với nhiều bước ngoặc – nó đã phát triển ra nhiều tiểu văn hóa được sáng tạo theo mọi cách. Old-school hip hop khác xa với new-school hip hop, vẫn khác với rap, trap và gangsta rap.
Vậy tại sao điều quan trọng là phải phân biệt các tiểu văn hóa của hip-hop? Bởi vì âm nhạc, đặc biệt là hip hop, nó có một lịch sử sâu sắc với những người tạo ra chúng. Chúng ta hãy xem xét sâu hơn về các tiểu thể loại này và tác động của chúng đối với ngành công nghiệp âm nhạc ngày nay.
THE OLD SCHOOL ERA
Afrika Bambaataa, một nhà lãnh đạo đến từ South Bronx, là người đầu tiên đặt ra thuật ngữ Hip Hop. Theo nhiều tài liệu, từ những năm 1970 đến 1985 là mốc thời gian Hip Hop đang ở thời kỳ oldschool (trường cũ), nơi các DJ sẽ sử dụng bàn xoay để tạo ra những âm thanh mới mẽ đầy phá cách; Và điều này đồng thời còn được kết hợp với những Emcee ngẫu hứng với vần điệu nhằm khoáy động đám đông
Nhưng ngoài Bam ra, chúng ta còn được biết rộng rãi hơn với hai nhân vật là DJ Kool Herc và Coke La Rock, cặp đôi đã vô thức khi cùng nhau tạo ra những bữa tiệc Hip Hop đầu tiên vào những năm 1973. Nhưng phải tận sáu năm sau, là vào năm 1979, “Rappers Delight” của The Sugarhill Gang mới thật sự là thứ đã đưa thứ âm nhạc này lên bản đồ, một trong những bài rap nổi tiếng nhất trên thế giới, thậm chí cho đến tận ngày hôm nay.
Có thể nói tầm quan trọng của thời đại này đó là “nơi phát điểm” khi sử dụng âm nhạc như thứ công cụ để tạo ra tiếng nói về các vấn đề kinh tế xã hội mà người Mỹ gốc Phi và các nhóm thiểu số khác đang phải đối mặt hàng ngày (mặc dù thật sự ở thời kỳ này, Hip Hop phần lớn được biết là thể loại nhạc ‘tiệc tùng’)
THE GOLDEN ERA (Kỷ nguyên vàng)
Kỷ Nguyên Vàng hay Kỷ Nguyên Gangsta Rap là thứ đã xuất hiện vào những năm 1980, với nhiều chủ đề được thể hiện bằng lyrical về cuộc sống băng đảng và tội phạm trên đường phố. Đây cũng là thời điểm phải nói là các rapper đã tiến lên một bậc cao hơn trong khả năng dụng vần, với người đi đầu không ai khác chính là “The God MC” Rakim
Bên cạnh đó công nghệ thời điểm này cũng giúp cho thứ âm nhạc có thể đến gần hơn với mọi người, mọi tầng lớp trên khắp đất Mỹ; giúp chỉ ra sự khác biệt lớn trong phong cách/văn hóa.
Với sự đa dạng và khả năng tiếp cận trên khắp cả nước, Hip Hop đã đi theo đủ loại hướng sáng tạo và cuối cùng hòa nhập vào kỷ nguyên Newchool và sự phân chia giữa bờ Tây và bờ Đông.
THE NEW SCHOOL ERA
Khi những năm 1990 bắt đầu, nó được coi là thời đại Newschool của Hip Hop. Sự khác biệt là trong lời bài hát. Chúng phức tạp hơn cả về âm thanh hay vần điệu và đôi khi còn khá khó hiểu. Ví dụ, trong thể loại phụ này của Hip Hop, có rap metal và rapcore…..vv…vv
Trong thời gian này chúng ta còn được chứng kiến một trong những cuộc đối đầu lớn nhất trong lịch sử âm nhạc diễn ra từ cuối những năm 1980 khi rap Bờ Đông và Bờ Tây trở thành chủ đề so sánh vô cùng nổi trội. Đáng chú ý nhất là giữa Tupac Shakur và The Notorious BIG, với rap Bờ Đông được biết đến nhiều hơn với phong cách uyển chuyển, trong khi Bờ Tây thì có xu hướng thoải mái hơn. Đáng buồn thay, mọi thứ đã đến mức dẫn đến cái chết của cả hai nghệ sĩ.
NỮA SAU CỦA KỶ NGUYÊN NEW SCHOOL HIP-HOP
Thời đại này cuối cùng đã mở đường cho những nghệ sĩ mới, những gương mặt đáng chú ý nhất của thời gian này có thể kể tên một số như Run DMC, LL Cool J, Beastie Boys, Public Enemy, v.v.
Ở thời điểm này, Hip Hop đang trở thành một phong trào được yêu thích nhất bởi tất cả các nền văn hóa khác; Không chỉ riêng âm nhạc mà nó còn gắn liền với cả thời trang và thậm chí là biệt ngữ. Như “Fo Shizzle” và “bling” đã được thêm vào Từ điển Oxford.
Chúng ta cũng đừng quên một điều đáng chú ý từ thời đại này. Là R&B và Jazz là hai thứ có liên quan vô cùng mật thiết với Rap/Hip Hop từ thời điểm đó cho đến tận ngày hôm nay. Cả hai thể loại này rõ ràng đều có chung một nguồn gốc đó là nhạc Blues. Nhìn lại lịch sử, RnB nổi lên khoảng hai đến ba thế hệ sau nhạc Jazz, phần lớn đây là sự sáng tạo từ những cuộc di cư từ phía bắc Hoa Kỳ, cái nôi ban đầu của nhạc blues và jazz. Những năm 1950, rnb trở nên phổ biến hơn, jazz hậu hiện đại tiến hóa dần, và thứ chúng ta nhận lại là bebop. Với khoảng thời gian phát triển như vậy, đó là lý do tại sao cả jazz và r’n’b đều gắn liền với các phong trào cải cách.
Tiếp theo, nhìn sâu hơn một tý, RnB với nền tảng là các nhịp điệu được tạo ra bởi hai nhạc cụ cơ bản là, bass và trống, với các nốt mang cấu trúc rất gần với âm nhạc nhà thờ của người Mỹ gốc Phi, thứ thường được coi là nguồn gốc chính của RnB, bên cạnh đó ngẫu hứng cũng là ưu tiên thứ yếu trong RnB. Còn Jazz nó cho phép người tạo ra nó nhiều sự tự do hơn, nhiều sự sáng tạo hơn. Và ở đây, thời điểm nữa sau của kỷ nguyên New School Hip Hop, RnB và Jazz đã được kết hợp cùng các tông giọng nữ vô cùng mạnh mẽ với những bản nhạc nổi tiếng. Jennifer Lopez và Aaliyah là hai người phụ nữ mà tôi nghĩ đến.
ĐỪNG QUÊN KỶ NGUYÊN TRAP
Trap Era cũng là một phần của kỷ nguyên New School Hip Hop. Trap đến từ những khu dân cư rất nghèo ở Atlanta, với những căn hộ mà chúng ta có thuật ngữ “trap house” là những tựu điểm được sử dụng để buôn bán ma túy, thứ đồng thời cực kỳ liên quan đến loại thể loại nhạc này.
Một lần nữa, cùng với gangsta rap vào những năm 1990, thể loại này đã làm nổi bật cái lý do ‘tệ nạn’ mà nhiều người Mỹ không hiểu được.
VÌ SAO HIP HOP CÓ THỂ PHÁT TRIỂN MẠNH NHƯ VẬY?
Hip Hop là một thể loại, cũng là một nền văn hóa với tư tưởng cấp tiến với mưu cầu thay đổi xã hội thông qua âm nhạc.
Hip Hop đã mang đến tiếng nói cho nước Mỹ, những thứ mà mọi người chưa từng nghe hoặc chưa từng thấy. Mặc dù những tình trạng tiêu cực này đôi khi vẫn còn tồn tại cho đến ngày nay, nhưng tâm điểm, cái thứ khiến cho chúng ta mê đắm thứ âm nhạc này đó là phơi bày những vấn đề xã hội mà mọi người vẫn luôn bỏ lơ.
Nhưng trước khi kết thúc bài luận này, hy vọng các bạn hiểu rõ một điều. Rap đơn thuần chỉ là một thể loại âm nhạc không hơn không kém, còn Hip-Hop lại là một nền văn hóa, một hệ tư tưởng. Hãy hiểu rõ vấn đề và cùng nhau giúp Hip-Hop phát triển hơn nữa.