Lyricist tuyệt vời? Check.
Storyteller tuyệt vời? Check.
Kỹ năng, kỹ thuật bá đạo (flow, cadence, vv…vv)? Check.
Top freestyle rapper hàng đầu? Check.
3 album mang tầm classic không thể phủ nhận? Check
Lupe Fiasco là một trong những rapper hàng đầu của thế hệ newschool, người đi tiên phong trong phong trào “Conscious Hip Hop”. Những tác phẩm của Lu thường xoay quanh các vấn đề về xã hội như: khủng bố, chiến tranh, tôn giáo, mại dâm, và vv…vv. Trên hết, anh ta còn là một người cực lực phản đối việc kiểm duyệt nghệ thuật, từ âm nhạc cho đến điện ảnh. Lu từng nói:
“Nếu chúng ta luôn cắt xén những thứ gây khó chịu cho nhà kiểm duyệt, thì chúng ta sẽ làm mù, điếc mọi người. Thôi nào, hãy tập trung vào giáo dục và xóa mù chữ và nghèo đói thì tốt hơn”
Lupe Fiasco trả lời phỏng vấn
Còn khi nói về âm nhạc. Theo như Lu từng chia sẻ:
“Rap như một phương tiện dễ dàng nhất để giúp tôi đưa suy nghĩ của mình đến với mọi người”.
Vâng, như Lupe Fiasco đang nói là “dễ dàng”. Đến đây tôi chỉ có thể khẽ cười nhẹ, vì đây chỉ dễ dàng đối với Lu, trên thật tế thì nhạc của anh khá là khó nuốt, kén người nghe. Bởi trong mỗi tác phẩm, mỗi lines, mỗi bars của anh đều dày đặc metaphor, nếu ít thì cũng phải 2-3 ý nghĩa ẩn ý trong mỗi bars.
Nếu có thể nói, Lupe là một trong những dân play meta khét tiếng nhất trong rap game này. Như với ca khúc “Gotta Eat” trong album “Lupe Fiasco’s The Cool” sẽ là một ví dụ điển hình, một sản phẩm ‘extended metaphor’ đúng nghĩa khi sử dụng hình ảnh fast food để kể một câu chuyện vinh nhục của một gangsta. Hay một miếng phô mai, rồi nào là thành phần dinh dưỡng trong nó để nói ra những vấn đề tồn động trong cộng đồng người da màu ở Hoa Kỳ
Một lần nữa, để các bạn có thể hình dung rõ ràng hơn về sự tuyệt vời của Lupe Fiasco. Anh ta chính là sự kết hợp hoàn hảo giữa MF DOOM, Kendrick Lamar và Aesop Rock. Tại vì sao? Đó chính là sự phức tạp trong từng câu chữ, những khái niệm ‘mở rộng’, vốn từ vựng điên rồ. Và tất cả bạn có thể nhìn thấy trong một ca khúc.
Hãy nhìn vào “Mural”, một trong những ca khúc trong album thứ 5 của anh, ‘Tetsuo & Youth’, và điều đầu tiên khi nhìn vào album này thì chúng ta có thể thấy là rất nghệ, một bức tranh đậm chất nghệ thuật trừu tượng. Còn riêng về ca khúc “Mural” (tranh tường), đúng như cái tên của nó, trong gần 9 phút, với con beat rất chi là hoài cổ đi đôi cùng với rhymes vá dòng flow điên cuồng tuôn như thác. Lupe đã vẽ nên một bức tranh về rất nhiều vấn đề trong xã hội này.
“We’re all chemicals, vitamins and minerals
Vicodin with inner tubes, wrapped around the arm
To see the vein like a chicken on the barn”
“Tất cả chúng ta đều cấu thành từ hóa chất, vitamin và khoáng chất
Vicodin bên trong ống tiêm, quấn quanh cánh tay
Tĩnh mạch nổi lên hiện rõ giống như con gà trên nóc chuồng”
Ở bars này, Lu đang cố nói về vấn đề sắc tộc trong xã hội. Dù là bạn mang màu da nào, đen, trắng, vàng, hay da đỏ thì con người đều được cấu thành tạo ra từ hóa chất, khoáng chất, vitamin (các chất hóa học).
Tiếp đến, anh lại đề cập đến Vicodin. Trong y học đó là một loại thuốc giảm đau, nhưng khi ra đời/xã hội thì sẽ là ma túy. Ở đây ta có thể hiểu được cùng với câu trên giống như con người được tạo ra từ hóa chất, và Vicodin cũng vậy, khi sinh ra không ai thật sự xấu xa, họ chỉ xấu vì xã hội này.
Ở câu thứ 3, vì sao anh lại nhắc đến con gà trên nóc chuồng???
Con gà này biểu tượng cho mặt trời mọc, những người bình thường như chúng ta mỗi ngày khi thức dậy, đều sảng khoái với một nguồn năng lượng, và nhiệt huyết. Còn về những người nghiện ma túy, mỗi ngày họ cũng muốn có cái trải nghiệm tương tự, nhưng tiêu cực hơn, họ muốn được phê hơn, nhưng nói tóm lại cốt yếu họ vẫn muốn tìm kiếm cái cảm giác sảng khoái ấy
Rất là độc đáo đúng không? Chỉ bấy nhiêu đó thôi, “Mural” đã có thể cho ta thấy được vốn từ vựng khủng khiếp của Lu điên như thế nào. Nhưng đó vẫn chưa phải là tất cả với một ca khúc liên tu bất tận dài gần chín phút đâu nhé. Phía trên chỉ là vài lines ví dụ cho khả năng của Lupe Fiasco.