Ông trùm trong giới HipHop, Marion Knight Jr, hay còn được gọi là Sugar Bear – một biệt danh vô cùng đáng yêu nhỉ? Có lẽ khi còn là một đứa bé, mẹ của gã đã nghĩ rằng khi lớn lên đây sẽ là một chú gấu ngọt ngào. Nhưng khi Suge Knight lớn dần, lớn dần, để rồi trở thành một siêu phẩm nặng hơn 250 pound, đứng sau label HipHop nổi tiếng nhất thập niên 90, Death Row Records.
Ồ, và cuối cùng anh ta đã bỏ phần “er Bear”
Từ bé, Suge đã được biết như một kẻ bắt nạt, hắn thường xuyên bắt những đứa trẻ giàu có xung quanh nhà để lấy tiền ăn trưa của chúng. Rồi đến khi chững hơn một chút, anh ta cũng có cho mình một sự nghiệp chơi bóng ngắn ngủi, rồi sau đó trở thành một tay vệ sĩ nổi tiếng cho nhạc sĩ như Bobby Brown, rồi cả NWA. Chính tại đấy, khi có cơ hội tiếp xúc gần với ngành công nghiệp là âm nhạc, Suge Knight đã nhận ra được khá nhiều thứ, từ lợi nhuận, cho đến danh tiếng, thứ mà gã luôn theo đuổi. Từ đó, với số tiền chắt chiu được bấy lâu – Suge thành lập một công ty thu âm và kéo Dr.Dre của NWA về, ép Eazy-E phải hủy hợp đồng trước đó với Dre bất chấp bạo lực. Và như thế, Death Row Records đã ra đời.
Với một khởi đầu như vậy, chúng ta cũng không có gì phải ngạc nhiên khi phần còn lại của sự nghiệp của Suge luôn là những câu chuyện gần như là những giai thoại về bạo lực. Trong đó, có một câu chuyện ngắn mà tôi muốn chia sẻ với mọi người, về sự bạo lực trong cách hành xử của Suge Knight
Trở lại khi Death Row Records mới bắt đầu thành lập, Dr Dre đã mời cặp rapper đang trên đà phát triển là Lynwood và George Stanley tham gia một buổi ghi âm. Đối với cả hai, đó là giấc mơ của họ, và nó đã trở thành sự thật……. It nhất là cho đến khi Suge Knight quyết định ghé lại studio
Theo lời kể, lúc đó Lynwood cần gọi một cú điện thoại, và anh đã nhấc chiếc điện thoại gần nhất mà anh có thể nhìn thấy. Điều mà Lynwood không nhận ra là đây là một chiếc điện thoại đặc biệt, nó đặc biệt vì nó chỉ được dành riêng cho các cuộc gọi từ ông trùm ma túy Micheal Harris, nhà đầu tư chính của Death Row, người đang phải ở trong tù với khả năng sử dụng điện thoại khá hạn chế.
Suge đã phát hiện Lynwood và tiến đến. Tôi nghĩ gã thực sự đã cho Lynwood một cơ hội, Suge nói: “Này, Blood, đừng chạm vào chiếc điện thoại đó”. Nhưng có vẻ như anh chàng này rõ ràng là không biết mình đang phải đối mặt với ai, anh trả lời: “Đừng nói với tôi mấy thứ vớ vẩn đó. Tôi không đến từ LA” (ý nói anh không hiểu từ Blood mà Suge nói là gì. Những thành viên của băng Blood thường dùng từ này để đối thoại)
Ông chủ của Death Row cười nhếch mép: “Ồ xin lỗi nhé. Tôi không nhận ra anh không đến từ LA. Anh có thể sử dụng tất cả mọi thứ ở đây”. Nhưng chỉ vừa quay phắc, Suge hét lớn: “Tao đùa đấy”, lão rút súng
Ông ta bắt cả hai anh em nhà Stanley, cởi quần áo của họ, và thậm chí bắn một phát súng vào tường sượt tai Lynwood trong studio của chính mình để nhấn mạnh sự tức giận của mình. Sau đó, Suge Knight dần cả 2 tơi tả. Và để đảm bảo rằng cả hai đã đủ khiếp sợ, ông ta móc ví, lấy giấy tờ tùy thân của cả hai để có thể dễ dàng tìm thấy họ nếu họ đủ ngu ngốc để mách với cảnh sát.
Nhưng đó chính xác là những gì họ đã làm ngay sau khi bị hành nhừ tử từ Death Row.
Vậy, Suge Knight đã làm gì để tự bảo vệ mình trước tòa? Có tiền có tất cả, khi Lynwood và George Stanley cố gắng kiện gã, Suge đã đề nghị luật sư công tố một thỏa thuận là hiện kim và con gái của Larry Longo là Gina Longo một hợp đồng thu âm tại Death Row. Nhưng rất may, sự dàn xếp của Suge Knight bị bại lộ, và công tố viên Larry Longo đã bị sa thải khỏi văn phòng biện lý quận Los Angelos. Vụ kiện được khép lại với 10 triệu đôla Mỹ, và kèm theo đó là một số khoản bồi thường thiệt hại khác.