More

    Tầm quan trọng trong việc dạy cho trẻ em của chúng ta về nghệ thuật, và trong đó là cả Hip-Hop

    “Tình yêu và niềm đam mê dành cho âm nhạc, nó cũng như lối thoát cho những thứ chất chứa trong mỗi con người chúng ta”

    Đây là một bài xã luận được viết bởi Daniel Isenberg, giám đốc sáng tạo tại Octagon và cũng là một nhà báo âm nhạc, một trong những cây viết chính của Complex, Pitchfork, và XXL, … . Ngoài ra anh còn là một nhạc sĩ từng được đề cử GRAMMY cho tác phẩm Matisyahu’s Youth LP và cũng là tác giả của My Name is Spit: The Dunk Dance, một cuốn sách dành cho trẻ em

    Cậu con trai chín tuổi của tôi đã phát hiện ra Eminem vào tháng trước. Tôi tình cờ biết được điều này là khi chúng tôi đang trên đường về nhà sau buổi tập bóng rổ hàng tuần tại trường của chúng. Tôi đưa tai nghe, và cậu nhóc này đã cắm iPod Touch để nghe “Godzilla”.

    Lúc đó tôi hỏi ngay, “Này, con biết Eminem ?!” Và chúng trả lời, “Vâng, đây là rapper nhanh nhất thế giới đấy.” Vì vậy, tôi hỏi, “Con nghe bài này ở đâu?” Và câu trả trả lời là “TikTok.”

    Hóa ra một hashtag #GodzillaChallenge đã đưa con trai tôi đến với một trong những rapper vĩ đại nhất mọi thời đại. Sau đó, ngay khi mọi thứ bắt đầu có ý nghĩa với tôi, cậu nhóc này đã hô to “Rap God”, như muốn nhấn mạnh cho tôi biết rằng “Con cũng có tìm hiểu đấy bố ạ.” Tôi đã rất ấn tượng.

    Vâng, con trai của tôi hiện đang trong giai đoạn khám phá hip-hop. Chắc chắn, con đường này sẽ khác rất nhiều so với con đường của tôi khi tôi còn bé. Không có Yo! MTV Raps hoặc Sam Goody. Mà thay vào đó là TikTok và Spotify.

    Nhưng này, nếu TikTok có thể đưa những đứa trẻ này đến với Eminem và truyền cảm hứng cho chúng tiếp tục khám phá mọi thứ trên Spotify thì tôi không thể tức giận được, phải không? Cậu nhóc này đang phát triển sở thích của riêng mình đối với hip-hop, và là người chịu trách nhiệm đưa bọn trẻ đến với nền văn hóa này, thì thực sự tôi không thể tự hào hơn.

    Tôi 41 tuổi, có nghĩa là tôi cũng thuộc lứa người trưởng thành trong thời kỳ hip-hop đang định hình mình. Hip-hop và tôi chỉ sinh ra cách nhau vài năm. Bởi vậy, tôi cảm thấy mình cũng có trách nhiệm phải truyền lại những gì tôi biết về nền văn hóa này cho thế hệ sau và những bài học mà nó đã dạy cho tôi, đặc biệt đây cũng là lúc hip-hop đang mất dần bản chất của nó.

    Chính vì thế, đây cũng là một phần lý do tại sao tôi lại quyết định định hướng giới trẻ qua mấy tờ báo hip-hop và biên soạn ra cuốn sách dành cho trẻ em, “My Name Is Spit”, với câu chuyện xoay quanh một cậu bé lớp 4 đang học cách trở thành MC khi cậu ấy tham gia một hội thảo hip-hop tại Câu lạc bộ Boys & Girls tại địa phương của mình.

    Câu chuyện hư cấu đằng sau Spit là được truyền cảm hứng từ sau bảy năm tôi đảm nhiệm công việc Giám đốc tại trung tâm Văn hóa Nghệ thuật tại Boys & Girls of Northern Westchester (2007-2014), một công việc mà tôi dùng để kết hợp việc viết nhạc để đưa hip-hop vào sâu trong tâm thức, cuộc sống hằng ngày của các thành viên

    Mỗi ngày sau giờ học, trong suốt các mùa hè, Trung tâm Văn hóa Nghệ thuật của chúng tôi đã mang đến cho các thành viên câu lạc bộ từ lứa tiểu học cho đến trung học có cơ hội tham gia, và đi sâu hơn vào nền văn hóa này

    Với sự giúp đỡ của các thành viên và cố vấn tại địa phương, chúng tôi đã xây dựng một chương trình ngay từ đầu, nơi các thành viên của câu lạc bộ có thể học cách tạo nên những con beat cho riêng họ, viết lời bài hát của riêng họ, với các buổi thu âm của riêng họ, thiết kế bìa album của riêng họ, biên đạo của riêng họ các thói quen khiêu vũ và hơn thế nữa. Và cho dù đó là quay video âm nhạc, biểu diễn trực tiếp, hay phát hành album tổng hợp thì các thành viên câu lạc bộ của chúng tôi luôn có một nền tảng để chia sẻ tài năng của họ với cộng đồng.

    Tôi đã tận mắt chứng kiến ​​tác động của những chương trình giảng dạy về hip-hop này đối với những đứa trẻ của Boys & Girls Club. Nó cho tất cả có cơ hội tham gia vào một thứ liên quan đến sở thích của họ. Nó thách thức họ vượt qua những lo lắng và làm cho nhân cách của họ trở nên sống động thông qua việc viết lách, sản xuất, khiêu vũ và nghệ thuật. Nó mang đến cho những thành viên lớn tuổi hơn có cơ hội trở thành một thứ hình mẫu và rồi chia sẻ tất cả các kỹ năng của họ với các bạn trẻ hơn. Và nó truyền cho những người tham gia một cảm giác tự hào, gắn kết trẻ em và nhân viên lại với nhau thông qua tình yêu âm nhạc và sự sáng tạo chung của họ.

    Nhưng trên tất cả, điều này cũng mang lại cho các thành viên câu lạc bộ một giải pháp để họ không phải gặp những rắc rối trên đường phố sau giờ học

    Đến năm 2014 thì tôi bắt đầu chia tay Câu lạc bộ Boys & Girls để theo đuổi giai đoạn tiếp theo của sự nghiệp viết lách. Và trong quá trình này, khoảng trống trong việc dạy dỗ trẻ em về hip-hop đã được lấp đầy khi tôi tự mình nuôi dạy bọn trẻ. Tôi có ba cậu con trai (chín, tám và năm tuổi), và qua nhiều năm thường xuyên cho chúng nghe nhạc hip-hop, những cậu nhóc này đã lớn lên và yêu nó nhiều như bố của chúng vậy. Vì vậy, tôi đã làm mọi cách để nuôi dưỡng tình yêu đó, từ dạy chúng DJ, tạo beat trên iPad và đưa chúng đến với các sự kiện hip-hop trực tiếp – để bọn trẻ có thể xem và cảm nhận âm nhạc được tạo ra như thế nào bằng các nhạc cụ thực sự.

    Và tất nhiên, chúng tôi vẫn nghe và thảo luận về nhạc hip-hop cùng nhau hàng ngày. Chắc chắn, một số thứ chúng thích không hẳn là thứ tôi thích, nhưng tuyệt vời là bọn nhóc này không bao giờ phát điên mỗi khi tôi thử cho chúng nghe vài bar classic của Grand Puba. Nhưng chúng tôi đã tìm thấy được điểm chung với các nghệ sĩ như J. Cole, K.Dot, Drake, Travis Scott, và mối liên kết mà chúng tôi tạo được, nó rất đẹp. Với mỗi trải nghiệm nghe nhạc là cơ hội để tôi chia sẻ những câu chuyện và bài học liên quan đến âm nhạc, đồng thời cũng là để bọn trẻ chia sẻ những khám phá của chúng với tôi.

    Và quan trọng nhất, việc giúp con tôi phát triển niềm yêu thích với hip-hop sẽ mang đến cho chúng một sự thay thế rõ ràng cho những yêu cầu về thời gian sử dụng điện thoại, máy tính, thứ mà các bậc làm cha làm mẹ như tôi hiện giờ luôn phải đau đầu; và đặc biệt là trong khi trường học đóng cửa và mọi người đều mắc kẹt ở nhà vì Covid, thì thay vì là những con game thì tôi có thể khuyến khích lũ trẻ hòa nhịp cùng tôi. Mọi thứ tôi nói ra ở đây có thể là khá mông lung, nhưng có thể một ngày nào đó, khi lớn hơn, bọn chúng sẽ muốn tiến thêm một bước nữa và thu các bài hát của riêng mình. (Tôi đã dựng một studio tạm trong nhà bếp của chúng tôi vào cuối tuần để thử trong thời gian chúng tôi ở nhà). Nhưng ngay cả khi bọn trẻ không làm vậy, thì tình yêu và niềm đam mê dành cho âm nhạc, lối thoát cho tâm trí – sự sáng tạo, đã được thấm nhuần trong tim chúng mãi mãi.

    Những trải nghiệm này với các con tôi và với Câu lạc bộ Boys & Girls, tất cả đã được thổi hồn vào những trang sách của My Name Is Spit. Và tôi tự hào truyền lại chúng cho thế hệ sau. Hy vọng duy nhất của tôi là Spit sẽ truyền cảm hứng cho họ theo cách mà hip-hop luôn truyền cảm hứng cho tôi.


    Lưu ý của tác giả : Bây giờ là thời điểm tốt hơn bao giờ hết để gắn kết với gia đình của bạn qua tình yêu chung đối với hip-hop, âm nhạc và nghệ thuật. Tôi hy vọng bài viết này, ít nhất, cung cấp cho bạn một nguồn cảm hứng để thử nó. Bình an đến với mọi người

    My Name Is Spit: The Dunk Dance hiện đã có trên Amazon hoặc sách điện tử miễn phí tại đây. Để biết thêm thông tin, hãy truy cập mynameisspit.com 

    Tomura
    Tomura
    Founder of Gangs World

    Bài viết gần đây

    Chủ đề liên quan

    BÌNH LUẬN

    Vui lòng nhập bình luận của bạn
    Vui lòng nhập tên của bạn ở đây