Hip Hop hiện nay đang bị lợi dụng như một thứ công cụ, vậy nó đã bị lợi dụng như thế nào?. Để trả lời cho câu hỏi này một cách công bằng, trước hết chúng ta phải loại bỏ những hình ảnh bị bóp méo mà truyền thông chính thống đã tạo ra trong hơn 20 năm qua.
Trở về xuất phát điểm của HipHop, đây là một phong trào được hình thành bao gồm 4 yếu tố nghệ thuật chính gồm: DJ’ing, Rapping, Breaking và Graffiti. Nhưng, nhưng, nhưng… bên trong cốt lõi của nó, đó là cả một triết lý theo đuổi hòa bình, tình yêu và sự thống nhất. Nó được tạo ra bởi những con người có tầm nhìn trẻ tuổi, tất cả bọn họ đã khai thác, sinh ra để rồi định hình nên một trong những hiện tượng văn hóa quan trọng nhất mà thế giới từng được thấy. Đó là lối sống đoàn kết mọi người BẤT CHẤP MÀU DA HAY SẮC TỘC
Với tôi, MC là người tạo nên tiếng nói để soi sáng tâm trí mọi người. Nâng tầm của MC là DJ, người tạo nên những âm thanh, tiếng nói của riêng họ thông qua đôi bàn tay. Với Breaking, Bboy/BGirl họ tạo ra những bước đi bất chấp trọng lực, họ không phụ thuộc vào bất cứ gì cả, cứ thế mà thể hiện mình. Graffiti, những bức họa đầy màu sắc mang hơi thở cuộc sống, đôi khi lại u ám như cảnh quan một thành phố đổ nát. Beatboxer, những con người kỳ lạ có thể đại diện cho một dàn nhạc. Với tất cả những thứ đó, những con người đó, họ chính là những chính trị gia đầy tham vọng, những nhà giáo dục cấp tiến mang đến cho giới trẻ một nền tảng rằng mọi người có thể BÀY TỎ tất cả, thông qua mọi thứ. Có thể đôi khi gay gắc, họ chỉ trích chính phủ, tệ nạn xã hội, họ bày tỏ quan điểm của mình đối với những nghệ sĩ khác, hoặc đôi khi là một màn tự sự bày tỏ bản thân
Nếu những điều tôi đang nói ở trên không giống với HipHop mà bạn quen thuộc, thì tôi xin chỉ thẳng vào mặt bộ máy truyền thông chính thống, những kẻ đã tạo ra một chế độ ăn kiêng ổn định cho các rapper, những kẻ đang mặc sức nói về ma túy, tình dục, và tình yêu sến súa nhãm nhí trong hơn hai thập kỷ qua. Họ vẽ ra những bức tranh thật dope shit để giới trẻ nhìn, nhấp, lắng nghe, bán nó và đâm thẳng vào bộ não của hàng triệu người hâm mộ trẻ tuổi.
Chẳng hạn các đài phát thanh nhạc rap như Power 106 của LA, hay Hot 97 của NYC. Họ liên tục phát đi phát lại những sản phẩm vớ vẩn, và trong khi đó Rick Cummings, chủ tịch của Emmis Communications (tập đoàn truyền thông), chủ sở hữu của cả hai đài, từng tuyên bố rằng sẽ không chịu trách nhiệm trong việc giới trẻ bị tác động, ảnh hưởng tư tưởng của những sản phẩm ấy.
Như một mỏ vàng khổng lồ, tất cả dần làm mất đi giá trị văn hóa để đổi lấy lợi ích tài chính. Dần dần mọi người gần như đã quên đi ý nghĩa nguồn gốc của nó, HipHop thuần khiết nhất là về sự trao quyền, đoàn kết, sáng tạo và hy vọng.
Nhưng dù ở thời đại nào, Chúa đều biết con người luôn cần sự đấu tranh, dù là bất cứ hình thức nào. Ngài sẽ luôn bên cạnh tất cả chúng ta
Bài luận được biên bởi Sebastien Elkouby, nhà sử học HipHop, một nhà hoạt động nhân quyền, và cũng là một giảng viên từng đoạt nhiều giải thưởng. Ông chịu trách nhiệm cho chiến dịch năm 2013 nhằm quảng bá Conscious Hiphop đến với giới trẻ