Cũng như một số những bài viết trước đây, tôi đã từng viết về Andreé 3000, Eminem , JayZ, Nas, Biggie hay Tupac… Họ đều là những nghệ sĩ có tầm ảnh hường lớn, và đã có rất nhiều bài viết về họ. Để tiếp tục loạt bài viết này, tôi xin nói về một Emcee dường như đã chìm vào quên lãng, mặc dù với tôi ông xứng đáng được vinh danh là "Một trong những rapper thành công nhất mọi thời đại". Một nghệ sĩ đến từ Eastcoast đã 'từng' rất nổi tiếng trong khoảng những năm 90-2k, người sở hữu chất giọng cộc cằn, và có thể hạ bệ bất cứ ai ngán đường mình trên các bản xếp hạng. Đó là Dark Man X aka DMX
Khi chúng ta nói về Tupac Shakur, về cơ bản ông là một biểu tượng của làng RAP. Tuy nhiên, những di sản mà ông ấy để lại cho chúng ta lớn hơn nhiều so với âm nhạc. Chẳng qua hôm nay tôi bất chợt nhận ra, đa số các bài viết về Tupac trước đa số đều chỉ nói về nhạc, trong khi đó chúng ta chưa bao giờ thảo luận về những điều ĐẶC BIỆT từ ông ta, tầm quan trọng của ông, một nhân vật lịch sử có sức ảnh hưởng cực kỳ lớn cho cộng đồng người da màu
Trong thời kỳ đỉnh cao của Mac, GO:OD AM là album được anh sử dụng để bộc bạch nhiều nhất. Với cách này, nó cho phép anh vơi đi phần nào khủng hoảng trong tâm trí. Mac Miller đi qua nỗi sợ bằng cách nhận thức. Anh ta giữ nỗi sợ hãi hiện diện trong tâm trí nhưng đóng khung nó lại để đảm bảo nó không ăn mòn được mình.
Có thể nói là El-P bị underrated, vì bác ấy đã đóng góp rất nhiều cho ngành underground/independent hip hop từ thời 90s và 2000s, ảnh hưởng lên rất nhiều nghệ sĩ sau này và cho đến bây giờ thì bác ấy vẫn hoạt động và tiếp tục làm nhạc.
Nhiều năm về trước, đã có hằng hà sa số các rapper tự gán cho mình cái danh xưng nghe thật "số má" này, từ Jay-Z, Nas, Jadakiss cho đến Prodigy, 50 Cent, Kendrick Lamar, hay thậm chí cả Nicki Minaj, 6ix9ine (?!?)... Thế vương hiệu này bắt nguồn từ đâu?
Ở phần giai điệu, ta có thể nhận thấy tiếng sample guitar điện tạo cảm giác đầy ám ảnh cho người nghe, đi kèm cùng với giọng nữ cao từ nữ ca sĩ người Campuchia, Ros Serey Sothea. Và đây chính là nơi mà bí ẩn bắt đầu.
Âm nhạc của họ đã bị loại bỏ khỏi bảng màu thương mại, không có gì ngạc nhiên khi Geinoh Yamashirogumi không bao giờ giành được giải GRAMMY danh giá. Giải thưởng được trao cho những người chơi theo luật nhất định; còn ở đây thì không có quy tắc nào với Neo-Tokyo.
Nhìn về G-Fam, cách tổ chức của G-fam như quan điểm James C Scott như là cách tổ chức của các tộc người du mục, là không có Trung tâm, không có ai là người Đứng đầu (Acy luôn tự nhận đứng đầu về mặt danh nghĩa). Họ cần thì đến với nhau, chơi với nhau, xong buổi tiệc rồi lại tan rã. G-fam là tổ chức còn tồn tại đến ngày hôm nay vì hình thức tổ chức trên tinh thần không khác gì các nhóm du mục.
Khi mọi người bắt đầu nhận ra những khía cạnh mới được sáng tạo từ rap game, thế giới bắt đầu ca ngợi ông ấy là MC vĩ đại nhất mọi thời đại, một trong những gương mặt góp phần tạo nên thời kỳ vàng son của Hip Hop (golden age hip hop). Cái cách mà vị emcee ấy bùng nổ trên sân khấu, độ phức tạp, độ sâu trong từng câu chữ. Đó chính là "Musical genius" Rakim, người được so sánh với cả nhà soạn nhạc lừng danh Thelonious Monk.