More

    Live Fast, Die Young và “tuyên ngôn” của thế hệ HipHop trẻ

    “Live Fast, Die Young”, hay nói một cách dễ hiểu, là “Sống thật nhanh, để rồi chết thật trẻ”, có lẽ là một khái niệm không còn lạ đối với nhiều người. Nó thường được biết đến như là một lối sống hoang dại, ngông cuồng của những nghệ sĩ qua đời khi còn quá trẻ, đặc biệt là ở giới Rock HipHop.

    Tupac Shakur

    Cụm từ này ban đầu thường được liên kết với những rocker từ những thập niên trước. Và đúng với nghĩa của nó, bọn họ có cho mình một lối sống điên cuồng và hoang dại. Họ chìm đắm trong những bữa tiệc tùng sôi động, những shot rượu không có hồi kết và những chất kích thích đưa họ vào cơn mê, để cố gắng quên đi sự căng thẳng, mệt mỏi và cơn áp lực đến từ chính thị trường âm nhạc. Sid Vicious, Kurt Cobain, Jimi Hendrix, Bon Scott,…….. Và đây chỉ là một vài ví dụ tiêu biểu nhất. Bọn họ nhiều lúc lại có những hành động ngông cuồng nhất thời, hay một cái tôi quá kiêu hãnh để cúi xuống trước những định kiến của thời đại và những sự bất mãn trước hiện trạng xã hội.

    Như Paul Simonon của The Clash đã từng đập nát cây bass của mình khi diễn show tại Mỹ vì khán giả đã không “cảm” được tinh thần nhạc Punk từ Anh Quốc. Jimi Hendrix đã đốt cháy cây guitar của mình cũng trên sân khấu để giải thoát cơn nóng giận trong người. Hay Kurt Cobain, ở cuối show của Nirvana thường phá nát những dụng cụ âm thanh như một cách để chống đối sự đòi hỏi của fan. Hội The Rolling Stones đã từng bắt đầu một trend “quái đảng” của các rockstar khi liên tục ném tivi, vốn là một thứ xa xỉ, đắt tiền và chỉ thường có ở khách sạn chỉ để thỏa mãn cái “ngông” của tuổi trẻ. Những một điểm chung bất hạnh của đa số các nghệ sĩ trên là họ qua đời rất trẻ. Ở độ tuổi khi nhiều người vẫn còn đang trải nghiệm thanh xuân của mình thì bọn họ lại chọn cái chết để giải thoát cho nỗi đau của bản thân, dù là vô tình hay cố tình. Một phát đạn cuối đời, một liều thuốc tử thần thường là những yếu tố dẫn đến cái chết của họ.

    Tờ Seattle Times đưa tin về cái chết của rocker Kurt Cobain

    Một khoảng thời gian dài sau đó, với sự xuất hiện rộng rãi của văn hóa HipHop, cụm từ này lại một lần nữa xuất hiện một cách phổ biến. Ví dụ tiêu biểu ở giới Hiphop có thể kể đến Tupac Shakur, vị Emcee vĩ đại của HipHop. Tupac có cho mình một phong thái rất ngông nghênh, máu lửa. Một khi đã bị kích động, thì ông sẽ phản ứng lại một cách mạnh mẽ, sẵn sàng ăn thua với đối phương đến cùng. Nhiều lần xuất hiện trước báo đài, cái “ngông” của ông lại được thể hiện rõ ràng hơn cả.

    Đến với thế hệ trẻ hơn, ta có Pop Smoke, Juice Wrld hay là Lil Peep. Pop Smoke qua đời bởi phát bắn chí mạng của một tên cướp, chỉ vì một lần khoe khoang lối sống sành điệu, giàu có. Juice Wrld lại mất đi vì một lần chơi đồ quá đà, dù biết trước hậu quả nặng nề của nó. Lil Peep thì đã chết trong một lần sốc thuốc khi đang đi tour. Với điều này, trong suốt thời gian qua, người hâm mộ đã phải chứng kiến rất nhiều tài năng trẻ mất đi bởi lối sống phù du, “live fast, die young”…. Nó sẽ như một lời cảnh tỉnh, giác ngộ đối với những thế hệ nghệ sĩ/rapper trẻ sau nàu

    Pop Smoke

    Shogun

    Bài viết gần đây

    Chủ đề liên quan

    BÌNH LUẬN

    Vui lòng nhập bình luận của bạn
    Vui lòng nhập tên của bạn ở đây