Mọi người thường phàn nàn rằng HipHop không còn giống như trước đây. Vâng, cũng khá đúng. Nếu có thể nhìn nhận sâu hơn, các bạn có thể thấy được những thứ mà báo chí truyền thông đưa tin mỗi ngày, bạn sẽ thấy được rằng HipHop không là gì ngoài cái bóng của chính mình trước đây.
Vào cuối những năm 80 và đầu những năm 90, tất cả các project đều đa dạng hơn so với hiện nay và nhẹ nhàng hơn về ca từ. Đến nay, khoảng tầm hơn hai thập kỷ qua, các chủ đề về vật chất, ma túy, bạo lực… tất cả đều được viết bởi những cái đầu trống rỗng đã dần thống trị ánh đèn sân khấu . Các công ty truyền thông lớn quảng bá những thứ thật sự ngu ngốc và dĩ nhiên những đứa trẻ sẽ ăn bất cứ thứ gì chúng được phục vụ.
Thời thế là vậy, thành công không nhất thiết phải là tài năng và chất lượng, mà là tiếp thị và quảng bá sẽ quyết định thành công về mặt thương mại. Tuy nhiên, trong thời đại ngày nay bạn không cần phải dựa vào các phương tiện truyền thông chính thống nữa, tất cả mọi thứ trong nhiều thập kỷ qua có thể được tìm thấy trên internet, nếu bạn biết nơi để tìm.
Những bài viết như thế này chỉ nhằm mục đích giúp đỡ, và lý tưởng nhất tôi hy vọng là nó sẽ được đọc bởi những người hâm mộ, những người cho rằng họ yêu HipHop, những người mà họ nghĩ Migos hay Pump chính là HipHop…..Đối với danh sách này, tôi đã chọn ra 9 album HipHop cực kỳ buồn ngủ có từ những năm 2010. Những album này đều là những dự án có chất, sáng tạo và nghệ thuật ở mức cao nhất
1/ Kno – Death Is Silent (2010)
Kno, một rapper, một produced xuất thân tại Atlanta. Anh đã tạo dựng tên tuổi cho mình trong việc là thành viên sáng lập của bộ ba ‘CunninLynguists’ và cả tổ đội ‘Build To Fade’. Không những vậy, Kno cũng là cha đẻ cho khá nhiều con beat cực kỳ dope xuất hiện trong album của những nghệ sĩ như Tonedeff, Rise, Pack FM, Braille, Jugga the Bully và nhiều người khác nữa.
Trong bốn album trước của nhóm mình là CunninLynguists, Kno đã có thể chứng minh được rằng mình có thể đặt dấu ấn riêng cho mình vào một album trong mặt sản xuất. Đến năm 2010, anh quyết định tự phát hành album solo đầu tay của mình “Death Is Silent”. Với nhịp điệu được sản xuất từ a đến z bởi Kno và kèm theo đó là những câu chuyện của của chính anh, chúng đã hòa quyện với nhau hoàn hảo như những bánh răng trong một chiếc máy.
Nếu nói về điều tuyệt vời từ project này, tôi cảm thấy nó nhờ vào tính nhất quán của người nghệ sĩ, toàn bộ album khiến tôi có cùng một cảm giác, nhưng nó không hề đơn điệu hay nhàm chán. Hmmmm! Thật sự đây là một album đáng để khoanh vùng, nhấn play và để nó chạy từ đầu đến cuối – không cần bỏ qua bất cứ điều gì, không có gì là thừa thãi
“Death Is Silent” là một trong những album mà tôi vừa tìm được, một viên ngọc thực sự trong một thế giới đầy những trò hề. Từ đầu đến cuối, đây là một kiệt tác (không chỉ là Hip Hop). Bất cứ ai có hứng thú với âm nhạc chất lượng, chắc chắn sẽ thích kiệt tác của sự u sầu này.
2/ Rashad & Confidence – The Element Of Surprise (2011)
Confidence thật sự là một producer thuộc về kỷ nguyên vàng, âm nhạc dưới bàn tay của ông luôn mang lại cảm giác của thập niên 90.
Có lẽ sẽ rất khó để nhìn nhận đâu là một classic album trong ngày nay, nhưng album này xứng đáng với điều đó – mọi thứ của sản phẩm này đều tuyệt vời. Bìa album rõ ràng là được lấy cảm hứng từ album đầu tay Funky Technician (1990) của Lord Finesse, và nó đã đóng vai trò là một mồi lửa hoàn hảo khiến bạn có thể mong đợi.
Là một sản phẩm HipHop Boom Bap đột nhiên xuất hiện trong kỷ nguyên của bubblegum rap, Rashad và Confidence từ những ngày đầu cho đến nay luôn chung thủy với cội nguồn của HipHop. Yếu tố bất ngờ của sản phẩm này được tạo ra với kỹ năng gieo vần tuyệt vời của Rashad, nó đã dung hợp âm thanh được tạo ra bởi đôi tay của Confidence.
Như tôi đã nói, album này là một tác phẩm kinh điển thực sự, mặc dù có một thứ không phù hợp với một classic album, đó là thành công thương mại. Thật đáng xấu hổ khi một album như thế này chưa bao giờ đến được với một lượng lớn khán giả.
The Element Of Surprise được phát hành cùng năm với Lil Wayne (Tha Carter IV), Drake (Take Care), và họ nhận được đĩa bạch kim. Trong khi đó The Element Of Surprise vượt trội về mọi mặt, ngoại trừ doanh số. Rashad và Confidence là những nghệ sĩ nghiêm khắc về kỹ năng, nếu bạn thích những album như Hard To EarnMecca của Gang Starr, The Soul Brother của Pete Rock và CL Smooth từ đầu những năm 1990. Hoặc The Minstrel Show của Little Brother, hay The Find của Ohmega Watts từ đầu những năm 2000. Chắc chắn bạn cũng sẽ yêu thích The Element Of Surident, một trong những album hay nhất năm 2011, thậm chí là hay nhất toàn thập kỷ .
3/ CunninLynguists – Oneirology (2011)
Chưa bao giờ có sự bất thường nào trong HipHop giống như bộ ba Cunnin Lynguists đến từ miền Nam, Hoa Kỳ. Sample được lấy từ các thể loại từ psychedelic rock, blues, new romance cho đến polka.
Trước khi Oneirology ra mắt vào năm 2011, ba thành viên là Deacon The Villain, Natti và Kno đã từng cho ra bốn album tuyệt vời: Will Rap for Food (2001), SouthernUnderground (2003), A Piece of Strange (2006) và Dirty Acres (2007) . A Piece of Strange là một trong những album yêu thích nhất của tôi trong những năm 2000 và Oneirology là một trong những album hàng đầu của tôi trong những năm 2010.
Nếu nói vể chủ đề, thì Oneirology là một bài nghiên cứu về những giấc mơ, hãy thử lắng nghe cẩn thận các bản nhạc như Darkness (Dream On)” và Shattered Dreams, có thể bạn sẽ hiểu tiêu đề của album này đến từ đâu. Lyrics và cách đi flow của Oneirology vô cùng dope, âm thanh thậm chí còn tốt hơn. Oneirology là một sản phẩm tuyệt vời trên mọi phương diện, một viên ngọc thô đến từ miền Nam
4/ Boog Brown – The Late Bloom (2013)
Boog Brown là một rapper nữ đến từ Detroit, cô đã đi khắp thế giới để tìm cảm hứng làm nhạc nhạc. Mọi sản phẩm của Brown thật tuyệt vời và cô ấy cũng vậy. Như ‘The Late Bloom’ là một ví dụ điển hình, sản phầm này tạo cho người nghe một sự bùng nổ… và cả sự rung cảm
Tuy Boog Brown là một người gốc Detroit, nhưng cô đã ghi lại dấu ấn mạnh cho giới undergroud ở Atlanta. Mặc dù vậy, cô không hề chấp nhận HipHop hiện tại của miền Nam, thật đáng xấu hổ khi có rất nhiều pop-rap rác rưởi ở Atlanta thống trị mainstream trong năm 2013 trong khi một viên ngọc như The late Bloom hầu như không có bất kỳ sự chú ý nào.
5/ Damani Nkosi – Thoughtful King (2014)
Damani Nkosi, một nghệ sĩ sinh ra, và lớn lên tại Inglewood, California. Cha anh đã chọn một cái tên châu Phi cho anh, “Damani” có nghĩa là “thận trọng” và tiếng Nam Phi có nghĩa là “người đứng đầu”, “người cai trị” hoặc “vua”. Và Nkosi cũng là một phần của cộng đồng Undergroud Hiphop ở Los Angele
Trong suốt sự nghiệp của mình, Nkosi đã từng làm việc với các nghệ sĩ nổi tiếng bao gồm Dr.Dre, Swizz Beatz, Snoop Dogg, Pusha T và Malice of Clipse.
Trở về với vấn đề chính, “Thoughtful King”. Production hoàn hảo, âm thanh từ nó có thể chạm đến tâm hồn người nghe, cũng như tạo ra sự rung cảm của một album Jazz cổ điển. Ngay cả bìa album cũng gợi nhớ đến những chiếc đĩa vinyl jazz xưa cũ. Những vị khách mời như Robert Muffper, Kamasi Washington, Badd Lucc, BJ The Chicago Kid, Thurz, Ill Camille, Rick Rude, và PJ Morton đã biến “Thiberful King” trở thành một viên ngọc âm nhạc tròn trịa – theo chủ đề và âm thanh nhất quán
6/ Oddisee – The Good Fight (2015)
Prolific Hip Hop, ‘Oddisee’, người được biết đến như một underground producer trước khi nhận được sự tôn trọng như là một rapper thật thụ. Với ca từ khá là dễ hiểu, anh ấy thường kể các vấn đề cá nhân và chủ đề chính trị. Các sản phẩm của anh được kết hợp bởi các thể loại khác như retro-soul, go-go, và gospel influences. Được sinh ra ở Washington, DC có cha là người Sudan và mẹ là người Mỹ gốc Phi, và lớn lên ở Maryland. Cũng vì thế mà nhạc của anh tương đối khá lạ tai
The Good Fight là album phòng thu thứ mười của Oddisee, và nó cho thấy sự phát triển mạnh mẽ của anh với tư cách là một producer và cả một emcee. Album này gần như vượt qua ranh giới giữa các thể loại, ca từ mà ‘The Good Fight’ mang lại rất đáng giá, anh ta kể cho chúng tôi những trải nghiệm của anh ấy với tư cách là một nghệ sĩ trong ngành kinh doanh âm nhạc và cuộc sống nói chung. Mọi ca khúc đều là một câu chuyện liên quan đến nhau, đó là một sự pha trộn của chiều sâu, sự phức tạp, vẻ đẹp và tâm hồn.
The Good Fight là một trong những album hay hơn với mỗi lần nghe, chúng tôi khuyên bạn nên nghe qua dù chỉ một lần
7/ Billy Woods – Known Unknowns (2017)
Billy Woods là một nghệ sĩ sinh ra ở Mỹ nhưng đã dành phần lớn thời thơ ấu ở Châu Phi và Tây Ấn. Sở hữu cách đi flow linh hoạt và khả năng tạo ra những góc nhìn độc đáo từ các chủ đề. Known Unknown thật sự là một album yêu thích của tôi trong năm 2017 và là một trong những album HipHop hay nhất thập kỷ, nhưng nó đã bị bỏ qua hoàn toàn bởi hầu hết người hâm mộ thời nay chỉ chú ý đến những thứ vớ vẩn
Nhưng đặt biệt phải thừa nhận rằng âm nhạc của Woods có thể không dễ dàng hòa nhập với mọi người, nhưng rõ ràng anh ấy thích áp dụng những thứ mới lạ trong âm nhạc của mình, tôi đề cử Known Unknowns ở đây vì đây là một trong những album tuyệt vời nhất
8/ O.C. – Same Moon Same Sun (2017)
Omar Credle, được biết đến với nghệ danh OC, là một trong những đại diện cho Brooklyn và Queens, NY. Khởi đầu là một phần của đội Organismz, và Konfusion, để rồi trở thành thành viên chính D.I.T.C. crew huyền thoại. OC đã củng cố hình ảnh của mình trong Hiphop trong hơn 25 năm qua. Vớ lời bài hát sâu sắc, nội tâm, thực tế, lối chơi chữ thông minh và dòng flow tự tin.
Same Moon Same Sun, đây cũng là một trong những album yêu thích của tôi trong năm 2017. Thông minh, lyricism và các con beat lúc nhẹ nhàng, lúc dồn dập. Đây la một album rất hay, tại sao mọi người lại ngủ quên trong album hoàn hảo như vậy?
9/ Armand Hammer – Paraffin (2018)
Armand Hammer (có thể phát âm là Arm and Hammer), là một bộ đôi HipHop xuất thân từ New York, bao gồm MC/producer ELUCID và rapper Billy Woods. Và “Parafinn” có thể không phải là một album dễ cảm thụ được bởi con beat dày đặc bởi các sample và đặc biệt là Woods, cái cách mà anh ta vẽ nên bức tranh lyrical không hề đơn giản, và đương nhiên cũng không dễ giải mã. Vì đây là HipHop, thứ nghệ thuật khiến người nghe phải suy nghĩ. Đây là một sản phẩm không dành cho tất cả mọi người, nhưng đối với những người đánh giá cao nghệ thuật trừu tượng, thì đây là một sự tuyệt vời
Danh sách trên được biên bởi nhà sử học âm nhạc, “Cis Van Beers”