More

    “IN3” – Khi nhạc Rap/HipHop bị bức tử tại Trung Quốc

    Tại những khu vực ghetto tại thủ đô Bắc Kinh, nơi đã nuôi dưỡng và sản sinh ra rất nhiều thế hệ Emcee/Rapper huyền thoại đầu tiên của Trung Quốc, trong đó bao gồm bộ ba nhạc rap huyền thoại, “IN3”, với các thành viên gồm Ijapa, Jahjah Way, và Krazyman.

    Nhóm nhạc “IN3”

    Đây là một đội mà có lẽ bất cứ tín đồ Hip Hop nào của thập niên 90 tại Trung Quốc Đại Lục cũng đều biết đến danh tiếng của họ. Với chất giọng đanh thép của mình, họ kể về cuộc sống bần cùng của người lao động thuộc tầng lớp thấp, chỉ trích chính phủ, với góc nhìn của chính bản thân, những đứa trẻ đã từng sống cái cuộc dưới đáy xã hội này

    Đầu những năm 2000, IN3 xuất hiện với hàng ngàn người hâm mộ trên khắp Trung Quốc, họ đã được các rap fan ví như những vị vua của giới underground HipHop tại Bắc Kinh.
    Đến khi đạt được danh tiếng nhất định, bộ ba mc bắt đầu chiêu mộ một số nghĩa sĩ tại địa phương, và bắt đầu thành lập một đội trực thuộc IN3, là “In3 Family”. Trong đó, một trong những thành viên sáng lập của In3 là Jahjah Way đã bắt tay cùng với FAC-D12, và SouthSideSamurai thành lập một bộ 3 khác lấy tên là Purple Soul vào năm 2010 (vẫn trực thuộc In3 Family)

    Tuy nhiên, với sự nổi lên như vũ bão của In3 từ thế giới ngầm, họ bắt đầu đi vào tầm ngắm của giới chức cầm quyền. Thật vậy, hầu hết các bài hát của nhóm đều bị gắn cái mác là mối đe dọa, thứ đang làm tổn hại đến đạo đức xã hội vì ca từ dung tục, bạo lực, và thêm một lý do nữa là họ thường hay để lộ những hình xăm trên cơ thể trong một số video âm nhạc của mình (một trong những điều cấm kỵ).

    Và điều mà cả nhóm luôn lo sợ cuối cùng đã đến. Tháng 9 năm 2015, sau những bất đồng chính kiến ​​trong nghệ thuật, cảnh sát đã khiến In3 gần như không thể có lấy một hợp đồng biểu diễn, họ trở thành nhóm nhạc bị xua đuổi, bị cấm diễn nhiều nhất tại đất Đại Lục
    Nhưng với sự cố gắng, bộ 3 cuối cùng đã có cơ hội nhận được hợp đồng biểu diễn tại một chương trình tại tỉnh Vân Nam, vùng tây nam Trung Quốc. Nhưng khi họ vừa hạ cánh đến đây, các nhân viên cảnh sát mặc thường phục đã chực sẵn bên dưới và tóm lấy họ. Ijapa và Krazyman ngay lập tức bị còng, bắt mang trên đầu một chiếc túi đen và bị dẫn đi như những thành phần khủng bố

    Theo Ijapa chia sẻ:“Tôi nghĩ rằng nếu tôi kháng cự thì tôi có thể chết ngay lập tức, vì vậy tôi buông xuôi mà không nói lời nào. Điều duy nhất tôi có thể làm là chờ đợi”

    Ijapa

    Sau khi bị bắt giữ, những nhân viên cảnh sát áp giải họ đến một căn phòng, nơi họ kể là rất nhiều người khác ngồi trên ghế, mặt hướng về phía tường, hai tay bị còng sau lưng. Tại đây, cả 2 bị thẩm vấn về vấn đề ma túy, và cả 2 đã thừa nhận với những người thẩm vấn rằng mình đã sử dụng cần sa.

    Theo như Krazyman kể lại: “Tôi đã nói với họ rằng đây là một phần văn hóa của chúng tôi, hút cần và uống rượu, nhưng tuyệt đối chúng tôi không gây rắc rối”. Anh nói thêm: “Viên cảnh sát nổi giận, nói: ‘Sao mày dám nói đó là văn hóa, mà mày có còn muốn đi hát trong tương lai không hả?”

    Sau cuộc thẩm vấn, Krazyman kể rằng anh ta đã bị tách khỏi Jia và bị nhốt trong một phòng giam chứa ít nhất 20 người khác. Và phía trên vách tường, họ viết rằng những người bị giam giữ có thể có 2 giờ tập thể dục bên ngoài mỗi ngày, nhưng tại đây không ai đủ can đảm để yêu cầu điều đó.

    Đến ngày thứ hai, Krazy nhanh chóng nhận ra việc sử dụng cần sa không phải là lý do khiến anh ta bị giam giữ. “Những viên cảnh sát nói rằng họ đã theo dõi chúng tôi trong một thời gian dài, và lý do duy nhất họ không bắt chúng tôi là vì chúng tôi đã không biểu diễn tại các chương trình cho đến lúc đó”. Theo như anh chia sẻ.

    Ngày thứ 5, cả hai được tại ngoại

    Riêng với những người hâm mộ của họ, kỷ niệm không đáng nhớ này của In3 cũng không có gì là bất bình thường. Vì trên thực tế, ngoài các nghệ sĩ nhạc rap ra, thì các nhà hoạt động nhân quyền, blogger, học giả, và những nhà xuất bản đều từng trở thành mục tiêu của giới chức cầm quyền.
    Với mức độ nhạy cảm này, tháng 5 năm 2015, nghệ sĩ Đới Kiện Dũng (Dai Jianyong) đã bị giam giữ vì tạo nên những bức ảnh meme gây cười với hình ảnh Tập chỉ tịch với bộ ria mép. Thì những nhóm nhạc như In3 thì đó là chuyện không thể tránh khỏi, sau khi phát hành album đầu tay ‘Unknown Artists’ vào năm 2008 thì họ đã bắt đầu bị sờ gáy

    Theo như Ijapa: “Ban đầu chúng tôi đã chốt buổi biểu diễn cho các show rap tại địa phương, nhưng sau đó họ nhận được tin nhắn nói rằng chúng tôi không được phép biểu diễn vì lời bài hát của chúng tôi có ‘năng lượng tiêu cực’. Cảnh sát đã đến các địa điểm trên với lời bài hát được khoanh tròn bằng bút đỏ, nói rằng các buổi biểu diễn này phải bị hủy bỏ. Từ đó càng ngày chúng tôi càng nhận ít lời mời, ở đây chúng tôi không cảm thấy sợ hãi, chỉ là …. hơi bối rối”

    Sau những vụ việc trên, Ijapa đã tuyên bố trước người hâm mộ của mình rằng ban nhạc này sẽ không biểu diễn một lần nào nữa. Nhưng sau khi nhóm đặt chân đến Mỹ, họ có thu âm, chơi nhạc ở Atlanta, tại phòng thu thuộc sở hữu của rapper ‘Outkast’ huyền thoại, Big Boi.
    Anh nói: “Có khả năng mình sẽ phát hành những sản phẩm trưởng thành hơn để tránh rắc rối”. Với một gia đình cần chăm sóc, anh ta không muốn gặp rắc rối.

    In3 tại phòng thu của Big Boi

    Tuy nhiên, vài năm sau, không biết lý do thế nào. Bỗng nhiên rap fan tại quê nhà Đại Lục bắt đầu tò mò tìm kiếm thông tin về In3, điều này đã khiến họ rất vui vì mọi người tỏ ra hứng thú với những sản phẩm của nhóm. Cũng vì thế giới truyền thông lại đưa tên In3 lên sóng truyền hình – một lần nữa, và tuyên bố đây là một nhóm nhạc vô đạo đức. Krazyman, thành viên của In3 uất hận, anh không thể hiệu được lý do tại sao: “Tại sao lại trừng phạt chúng tôi vì nội dung của những bài hát cũ, nhiều bài trong số đó đã được phát hành vào hơn thập kỷ trước”

    Ijapa & Krazyman

    Anh nói thêm: “Chúng tôi đã viết những thứ đó từ rất lâu rồi. Ở đây chúng tôi chỉ như một tấm gương, phản ánh xã hội. Chỉ vì áp lực mà chúng tôi đã viết những bài hát này ngay từ đầu. Không có những áp lực đó thì chúng tôi sẽ không sáng tác được những ca khúc nào cả”

    Ijapa chen vào: “Tôi cảm thấy bối rối – nếu tôi là một học sinh tồi thì việc giáo viên ghét tôi là điều hợp lý. Nếu tôi là tội phạm, cảnh sát sẽ ghét tôi. Nhưng ở đây chúng tôi chỉ viết những điều chúng tôi thấy, nó diễn ra hàng ngày trước mặt chúng tôi, và vì những điều đó mà mọi người ghét chúng tôi? Nếu tôi cố gắng tự biện minh với nhà cầm quyền thì cảnh sát sẽ bảo tôi nên tiết kiệm thời gian và nếu có thể hãy nói chuyện này trong tù. Chuyện quái gì thế??? Chuyện gì đang xảy ra thế này???”

    Tomura
    Tomura
    Founder of Gangs World

    Bài viết gần đây

    Chủ đề liên quan

    BÌNH LUẬN

    Vui lòng nhập bình luận của bạn
    Vui lòng nhập tên của bạn ở đây