Trang chủ HipHop Một số album “thú vui tội lỗi” của hip-hop

Một số album “thú vui tội lỗi” của hip-hop

0
186

“Khi bạn thích thưởng thức một thể loại âm nhạc nhưng lại xấu hổ khi thừa nhận với mọi người rằng mình yêu thích nó”

Những người hâm mộ hip-hop là những kẻ hợm hĩnh, ít nhất là chúng tôi, tôi thừa nhận điều này. Chúng ta (cũng như rất nhiều người nghe hip-hop khác) thường đánh giá và loại bỏ những album và nghệ sĩ không đủ ‘real’ là những người đã đi chệch khỏi chuẩn mực ‘truyền thống’ của hip-hop,… những nghệ sĩ nhạc ‘pop’. Và theo một cách nào đó bạn ngại ngùng khi chia sẻ nó với chúng bạn, những người yêu thích hip-hop theo chủ nghĩa thuần túy nhất như Nas, Hova, hay Tupac – hoặc vì bất kỳ lý do nào khác.

Đối với danh sách này, tôi đã chọn ra một số “album Hip-Hop thú vui tội lỗi” (đối với chúng tôi là vậy), các bản thu này thường được người hâm thưởng thức riêng tư vì nội dung của nó. Nếu bạn có bất kỳ album nào mà bạn thường xuyên nghe và coi là thú vui tội lỗi thì hãy chia sẻ chúng trong phần bình luận nhé!


Kid ‘n Play – 2 Hype (1988)

Quá tích cực và “sạch sẽ” đối với những người theo chủ nghĩa thuần túy Hip Hop, những người yêu thích sự bụi bặm từ đường phố, Kid ‘n Play đã bị nhiều người xa lánh khi họ phát hành album này – ngay cả khi nó đã bán đủ số lượng để đạt được vị trí vàng. Phải thừa nhận rằng đây là một sản phẩm nhẹ nhàng và dễ nghe, nhưng nhờ những cá tính nổi bật của Kid ‘n Play, album này đã trở nên thú vị rất nhiều. “Rollin’ With Kid ‘n Play”, “Gittin’ Funky”, “2 Hype”, “Brother Man Get Hip”, “Do the Kid ‘n Play Kick Step”, “Last Night”, và “Undercover” – tất cả đều là những bản nhạc tuyệt vời vẫn còn tồn tại cho đến ngày nay.

2 Live Crew – As Nasty As They Wanna Be (1989)

“As Nasty As They Wanna Be” của bộ từ 2 Live Crew’s là một trong những album Hip-Hop miền Nam đầu tiên được đánh giá cao và là một sản phẩm tiên phong về nhiều mặt. Luke Skyywalker và nhóm của anh ấy là những người tiên phong trong cuộc đấu tranh cho quyền tự do ngôn luận, thứ mà trong nhạc rap đang bị những người bảo thủ đe dọa vào cuối những năm 1980. Phải thừa nhận rằng, chủ đề âm nhạc của 2 Live Crew đã gây tranh cãi, ít nhất phải nói rằng album hầu như chỉ bao gồm nội dung khiêu dâm ở tuổi vị thành niên. Điều thú vị đối với một số người, nhưng dường như không thể chịu đựng được đối với những người như những người theo chủ nghĩa bãi bỏ tự do ngôn luận. As Nasty As They Wanna Be là album đầu tiên trong lịch sử bị coi là tục tĩu nhất về mặt pháp lý – tất nhiên tất cả những tranh cãi đều không ảnh hưởng đến sự nổi tiếng của album: cuối cùng nó đã đạt được vị trí đĩa bạch kim kép. Cho dù bạn có thích album hay không, không thể phủ nhận tầm quan trọng cũng như vị thế kinh điển của As Nasty As They Wanna Be.

Young MC – Stone Cold Rhymin’ (1989)

Young MC chưa bao giờ có được những chỗ đứng xứng đáng cho album này trong giới Hip-Hop. Anh dễ dàng bị loại ra khỏi tâm trí các tín đồ hip-hop chỉ vì anh là một ‘pop rapper’, nhưng có một điều tôi chắc chắn rằng anh ta có kỹ năng. Và album đầu tay này chỉ là một sản phẩm vui nhộn toàn diện, chứa đầy các bản nhạc thân thiện với radio…. nhưng gây nghiện, bao gồm các bars đúng nghĩa giải trí cùng flow style tuyệt vời. Bạn có thể bật nó ngay hôm nay và thưởng thức toàn bộ album mà không phải bỏ qua một bản nhạc nào – Stone Cold Rhymin’ là một tác phẩm tuyệt vời.

NWA – Efil4ziggan (1991)

Sau thành công và những tác động của album đầu tay của NWA, “Straight Outta Compton”; và sau khi Ice Cube quay lưng lại với nhóm – NWA đã trở lại với “Efil4ziggan”. Đây là một dự án rất khó để xem xét. Về mặt âm nhạc, lúc đấy Dre dường như là đạt đến mức hoàn hảo về tất cả mặt sản xuất. Tuy nhiên, về mặt ca từ, album là một bước lùi so với màn ra mắt hoành tráng của NWA. Tính xác thực của Straight Outta Compton đã qua đi, những gì còn lại là những ca từ khá… và đôi khi hết sức ngớ ngẩn. Nhưng ngay cả khi tính đến những tiêu cực này, album này vẫn có một vài bài cũng giải trí – một niềm vui tội lỗi nếu đã từng có.

Brotha Lynch Hung – Season Of Da Siccness (1995)

Brotha Lynch Hung của Sacramento là một MC cực kỳ underrated (bị đánh giá thấp), người xứng đáng được coi là một trong những người tiên phong của thể loại horrorcore (kinh dị). Season Of Da Siccness là album đầu tay (đầy đủ) của anh ấy, và giống như tất cả các album trong danh sách này chắc chắn không dành cho những người yếu tim. “Locc To Da Brain,” “Siccmade”, “Rest In Piss” và “Welcome 2 Your Own Death” là những bài hát nổi bật trong album này. Flows style tuyệt vời của Lynch hoàn toàn phù hợp với nhịp điệu đen tối và nham hiểm, hoàn toàn do chính anh sản xuất.

Master P – Ghetto D (1997)

Ghetto D là album phòng thu thứ sáu của ông trùm New Orleans, Master P – album hay nhất của anh và là một trong những album hàng đầu của đế chế No Limit Records của anh ấy. Là một kiệt tác dài 80 phút và là một album mang tính bước ngoặt cho Hip-Hop miền Nam . Khách mời xuất hiện trong mọi bài hát hầu hết đều là những chiến binh máu mặt nhất của New Orleans “No Limit”, chẳng hạn như người anh em C-Murder hay Silkk the Shocker, Mia X, Mystikal, Fiend, Mr. Serv-On, Kane & Abel, Mo B. Dick , và O’Dell, vv…vv. Về phần chủ đề thì hơi chung chung, nhưng Master P và những khách mời của anh ấy đã khiến nó trở nên hay ho, cũng nhờ vào quá trình sản xuất tuyệt vời được thực hiện bởi nhóm Beats By the Pound, những người đã thực hiện hầu hết quá trình sản xuất của No Limit.

Kool Keith – Sex Style (1997)

Sau Dr. Octagonecologyst, một dự án xuất sắc được phát hành một năm trước đó, Kool Keith (với sự giúp đỡ của Kutmasta Kurt) đã trở lại với “Sex Style”, giới thiệu một số sản phẩm “khiêu dâm” cực kỳ lố bịch. Chắc chắn bất kỳ rapper nào khác (có thể ngoại trừ MF DOOM) khi nghe sẽ cho rằng nó thực sự rất ngu ngốc – nhưng nói gì nói, chỉ Kool Keith mới có thể thực hiện một album như thế này và gã là người đứng đầu của một thể loại.

Three 6 Mafia – Chapter. 2: World Domination (1997)

Là một album đột phá từ đội Three 6 Mafia. Băng nhóm Memphis này đã gây được tiếng vang lớn với dự án này, dựa trên các bản phát hành trước đó của họ, như “Mystic Stylez” (1995) và Chapter 1: The End (1996): “Late Nite Tip”, “N 2 Deep”, “Body Parts” và “Tear Da Club Up”. nhưng ở Chapter. 2: World Domination, mọi thứ tràn ngập những nhịp điệu u tối do DJ Paul và Juicy J tạo ra, cùng với lyrical content gay cấn – ở thời lượng hơn 80 phút, đây là một album quái vật… tiệt nhiên, nó không bao giờ quá được chào đón.

Chapter. 2: World Domination chính là BANGER từ đầu đến cuối.

Kool Keith – Matthew (2000)

Tôi thích album này, ngay cả khi nhiều người không thích. Kool Keith đang PHÁT ĐIÊN với Matthew và anh ấy chẳng làm được gì ngoài việc phun nọc độc về phía những rapper thương mại. Với các con beat kỳ quặc mà anh ấy tự nghĩ ra; Nhưng… có một sức hấp dẫn nhất định đối với sự tức giận của anh ấy ở đây, và nếu bạn không mong đợi gì hơn ngoài một loạt nhạc cụ thô bao bọc xung quanh Kool Keith, thì đây sẽ có đủ khoảnh khắc để khiến bạn mỉm cười. Matthew là một trong những album gây chia rẽ nhất trong danh mục của Kool Keith – rất nhiều người hâm mộ yêu thích nó, nhưng đây chắc chắn không phải là album để giới thiệu cho những người mới nghe Kool Keith, ít nhất là không nếu bạn muốn khiến họ quan tâm đến phần còn lại của âm nhạc của anh ấy .

Sm*t Peddlers – P*rn Again (2001)

P*rn Again là một album của Smut Peddler, một nhóm bao gồm Mr. Eon và DJ Mighty Mi từ The High & Mighty và Cage . Nội dung theo chủ đề khiêu dâm khá hài hước và sự xuất hiện của các khách mời là những nhân vật được yêu thích của tôi như Kool Keith, Kool G Rap và RA The Rugged Man… tất cả đều mang lại một cảm giác tuyệt vời.

J-Zone & Celph Titles Are The Boss Hog Barbarians ‎- Every Hog Has Its Day (2006)

Every Hog Has Its Day không phải là một album dành cho những người dễ bị xúc phạm hoặc những người không có khiếu hài hước. Hoàn toàn khác với tác phẩm của J-Zone và Celph Titled, Every Hog Has Its Day là một album khó đỡ… một điều gì đó (có thể là làm thế nào để càng coi thường phụ nữ càng tốt). Lời giới thiệu trên trang Bandcamp của họ có thể cho bạn biết điều gì đó về những gì họ sẽ làm ở đây

Every Hog Has Its Day có thể là vô hại với tôi – nhưng đôi khi nó có thể gây khó chịu với một số người, tùy thuộc vào khiếu hài hước và khả năng không quá coi trọng mọi thứ của người nghe.

0 BÌNH LUẬN

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây